Văn mẫu lớp 11: Phân tích giá trị hiện thực và giá trị tố cáo trong Hạnh phúc của 1 tang gia 2 Dàn ý & 6 bài văn mẫu lớp 11 hay nhất

Phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo trong Sung sướng của 1 tang gia tổng hợp 6 bài văn mẫu siêu hay kèm theo gợi ý bí quyết viết chi tiết nhất. Có 6 mẫu phân tách giá trị hiện thực và tố cáo mà Obtain.vn giới thiệu sẽ giúp người sử dụng lớp 11 tự tín ko bắt buộc lo nghĩ quá nhiều về việc khiến sao để viết được bài văn hay, ấn tượng nhất.

Đoạn trích Sung sướng của 1 tang gia sở hữu giá trị hiện thực sâu sắc đã để lại ấn tượng trong lòng độc giả, biểu hiện nhân tài trào phúng và nhân bí quyết của 1 nhà văn chân chính. Vậy dưới đây là nội dung 6 bài văn mẫu hay nhất, mời người sử dụng cùng đón đọc.

Dàn ý phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo

Dàn ý chi tiết số 1

1. Mở bài

– Những nét chủ yếu nhất về nhà văn Vũ Trọng Phụng và tiểu thuyết hiện thực Số đỏ

2. Thân bài

– “Sung sướng của 1 tang gia” là đoạn trích thuộc chương XV của tiểu thuyết Số đỏ nói về đám ma của cụ cố Tổ và thái độ của những thành viên trong gia đình.

– Qua hình ảnh đám tang đầy lạ lùng, khác người này, tác giả Vũ Trọng Phụng đã lên án xã hội thực dân nửa phong kiến lố lăng, đồi bại, cũng chính chiếc đen tối của xã hội đã khiến mai 1 đi những giá trị phải chăng đẹp của đạo đức.

– Vũ Trọng Phụng quản lý phê phán những kẻ tự động xưng trí thức, trưởng giả thuộc tầng lớp thượng lưu bên bên cạnh cái mặt nạ của sự sang trọng, tử tế nhưng thực chất chỉ là những thứ cặn bã, quái thai của xã hội:

+ cố Hồng – người đứng đầu gia đình đại tư sản nhưng lại ham hư vinh tới mức giả dối.

+ Văn Minh vì đồng tiền mà đánh mất đi giá trị của tình thân hay Phán Mọc Sừng lợi dụng đám ma để tìm trác, dùng danh dự của bản thân để đổi chác danh lợi.

– Vũ Trọng Phụng còn tố cáo lối sống vô nghĩa, ko lành mạnh của đám thanh thiếu niên trong xã hội đương thời.

-> Đám ma là ko gian cần sự nghiêm túc, trang nghiêm nhưng đám thanh niên trai gái lại biến thành chiếc “chợ” để hội họp, chim chuột nhau, là nơi để trò chuyện bôi xấu, bình phẩm về phụ nữ.

– Qua đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia”tác giả Vũ Trọng Phụng đã phê phán, châm biếm đầy sâu cay lối sống bất nhân, bất nghĩa, xã hội chạy theo đồng tiền mà chà đạp lên những giá trị đạo đức phải chăng đẹp.

– Bằng nghệ thuật trào phúng sắc sảo, tác giả Vũ Trọng Phụng đã lột trần tính chất bịp bợm, giả nhân giả nghĩa của tầng lớp thượng lưu đại tư sản.

– Đám ma hoành tráng của đại gia đình đại tư sản nhưng lại phô bày được bản chất đại bất hiếu của những con người tự động xưng trí thức.

3. Kết bài

– Nét nghệ thuật tiêu biểu khiến nên giá trị hiện thực và tố cáo trong tác phẩm: nghệ thuật trào phúng, bút pháp hiện thực,…

– Khẳng định giá trị hiện thực và giá trị tố cáo là 1 trong những khía cạnh tiêu biểu khiến nên thành công của đoạn trích nói riêng và tác phẩm Số đỏ nói chung

Dàn ý chi tiết số 1

I. Mở bài:

– Những nét chủ yếu nhất về nhà văn Vũ Trọng Phụng và tiểu thuyết hiện thực Số đỏ

– Khẳng định Sung sướng của 1 tang gia là 1 đoạn trích tiêu biểu mang trong mình giá trị hiện thực và tố cáo xã hội sâu sắc

II. Thân bài:

1. Thế nào là giá trị hiện thực và giá trị tố cáo?

– Hiện thực: Sự thực đời sống

– Giá trị hiện thực trong tác phẩm văn học: sự phản ánh hiện thực đời sống 1 bí quyết chân thực, rõ nét, tạo nên ý nghĩa cho tác phẩm

⇒ Giá trị tố cáo: Từ việc phản ánh hiện thực, nhà văn tố cáo những mặt/ điểm hạn chế của hiện thực ⇒ hướng con người tới những giá trị phải chăng hơn

⇒ Giá trị hiện thực và giá trị tố cáo trong đoạn trích Sung sướng của 1 tang gia: Từ việc dựng lên hiện thực về 1 xã hội thượng lưu đánh mất tình người thông qua đám tang cụ cố Tổ ⇒ Vũ Trọng Phụng tố cáo xã hội thượng lưu đương thời

2. Giá trị hiện thực

– Vũ Trọng Phụng dựng lên bức tranh về gia đình và xã hội thượng lưu thông qua đám tang cụ cố Tổ

a. Bức tranh gia đình thượng lưu (gia đình cụ cố Tổ)

– Bức tranh hiện thực về 1 gia đình thượng lưu mất hết tình thân

– Trước chiếc chết của 1 người thân trong gia đình, thay đổi vì đau buồn, những người trong gia đình luôn tìm được lí do để mong chờ đám tang diễn ra:

+ Cụ ông: vui vì được mặc áo xô gai, được người ta khen con trai đã lớn thế kia

+ Cụ bà: sung sướng đám ma như thế nhắc là đã danh giá nhất

+ Ông Văn Minh chồng: vui vì chúc thư đã đi vào thời kì thực hành

+ Bà Văn Minh vợ: mừng rỡ vì được lăng xê những mốt y phục táo tạo nhất.

+ Cậu Tú Tân: Điên người lên vì trên sự thật} new có dịp dùng tới mấy chiếc máy ảnh

+ Tuyết: Vui vì có dịp mặc bộ y phục “Ngây thơ” để thiên hạ thấy rằng mình chưa đánh mất cả chữ trinh.

+ Phán mọc sừng: vui mừng vì mình được thêm 1 khoản

+ Đám cháu con: 1 bầy cháu con chí hiếu chỉ nóng ruột đem chôn cho chóng chiếc xác chết của cụ Tổ

⇒ Ko 1 nét buồn thương cho người đã khuất ⇒ hiện thực đau xót

b. Bức tranh xã hội thượng lưu

– Bức tranh hiện thực về 1 xã hội thượng lưu mất hết tình người

– Những con người tới sở hữu đám tang ko bắt buộc để tiếc thương đưa tiễn mà:

+ Cảnh sát Min Đơ và Min Toa: sung sướng vì có việc

+ Bạn bè cụ cố Hồng: có dịp để khoe khoang những loại râu ria cùng những huân huy chương

+ Sư cụ Nâng cao Phú: sung sướng và vênh váo ngồi trên 1 cái xe vì thế nào cũng có người nhận ra rằng sư cụ đã đánh đổ được Hội Phật giáo

+ Hàng phố: đám ma đi tới đâu huyên náo tới đấy, cả phố nhốn nháo khoe đám ma lớn, thiên hạ chỉ chú ý vào những kiểu quần áo tang…

⇒ Ko 1 ai thực sự tiếc thương cho sự ra đi của người đã mất, đây là những con người ko 1 chút hiếu nghĩa, mất hết tình người

– Cảnh đám tang được thực hành đủ loại ta Tây, Tàu như 1 đám rước ⇒ hiện thực về sự tiếp thu văn hóa 1 bí quyết nhố nhăng

⇒ Vũ Trọng Phụng phơi bày hiện thực của xã hội lúc bấy giờ là mất đi trật tự động tôn ti, xã hội bị đảo lộn bởi những con người tham lam, bỉ ổi, họ bì bần cùng hóa về mặt đạo đức và trong bí quyết sống

3. Giá trị tố cáo

– Dựng lên bức tranh về gia đình thượng lưu ⇒ Vũ Trọng Phụng tố cáo sự thờ ơ của tình người, những con người vì đồng tiền mà mất hết tình thân

– Gia đình là tế bào của xã hội, gia đình mát hết tình thân ⇒ xã hội thượng lưu ko có tình người ⇒ sự phê phán, châm biếm mạnh mẽ, homosexual gắt

– Cảnh đám ma được thực hành như 1 đám hội, đám rước sở hữu sự pha trộn Ta, Tây, Tàu lố lăng ⇒ tố cáo xã hội tiếp thu 1 bí quyết thiếu suy nghĩ những giá trị văn hóa ⇒ xã hội suy đồi về mặt đạo đức và văn hóa

– Giá trị tố cáo được biểu hiện thông qua ngòi bút trào phúng vừa sâu cáy, vừa thấm thía

III. Kết bài:

– Nét nghệ thuật tiêu biểu khiến nên giá trị hiện thực và tố cáo trong tác phẩm: nghệ thuật trào phúng, bút pháp hiện thực,…

– Khẳng định giá trị hiện thực và giá trị tố cáo là 1 trong những khía cạnh tiêu biểu khiến nên thành công của đoạn trích nói riêng và tác phẩm Số đỏ nói chung

Phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo – Mẫu 1

Vũ Trọng Phụng cây bút hiện thực đặc biệt trong nền văn học Việt Nam tiên tiến. Bằng con mắt sắc sảo, sự xem tinh tường, Vũ Trọng Phụng đã vạch trần bộ mặt, bản chất chó đểu của xã hội Âu hóa đương thời. Trong những tác phẩm của ông luôn thấm đẫm giá trị hiện thực và tố cáo. Sung sướng 1 tang gia tuy chỉ là 1 trích đoạn bé trong cuốn tiểu thuyết Số đỏ nhưng giá trị hiện thực mà nó phản ánh cũng vô cùng lớn lớn.

Giá trị hiện thực của 1 tác phẩm tức là toàn bộ hiện thực cuộc sống được nhà văn nắm bắt và phản ánh trong tác phẩm văn học. Hiện thực đấy có thể đồng nhất sở hữu thực tế cuộc sống có thể cường điệu hóa nhưng vẫn bắt buộc xuất phát từ hiện thực nhằm nêu lên 1 vấn đề, phản ánh 1 hiện tượng xấu trong cuộc sống xã hội lúc bấy giờ.

Trước hết đoạn trích Sung sướng 1 tang gia mang trong mình giá trị hiện thực lớn bởi nó đã phản ánh được sự lên ngôi của đồng tiền. Trong văn học Việt Nam, phản ánh sức mạnh, sự lên ngôi của đồng tiền có siêu nhiều, có thể nhắc tới Truyện Kiều của Nguyễn Du :

1 ngày lạ thói sai nhaLàm cho khốc hại chẳng qua vì tiềnHay : Trong tay có sẵn đồng tiềnDễ dàng đổi trắng thay đổi đen khó gì

Như vậy, ngay từ xưa, người ta đã ý thức siêu rõ về sức mạnh gớm ghê của đồng tiền, nó có thể sắm bán trao đổi con người, sắm bán nhân phẩm, lương tâm. Trong đoạn trích này, Vũ Trọng Phụng 1 lần nữa nhấn mạnh vào sức mạnh khủng khiếp của nó. Dòng chết của cụ cố tổ là điều mong mỏi sở hữu đa số mọi người trong gia đình. Nghe thì có vẻ nghịch lí nhưng sự thực lại chính xác như vậy. Lúc Xuân Tóc Đỏ gây nên chiếc chết của cụ cố tổ cả gia đình tri thức, văn minh đấy sung sướng tới cực độ: Dòng chết kia đã khiến cho nhiều người sung sướng nhiều, bởi bản di chúc trên giấy sắp được đưa vào giai đoạn thực thi, họ sắp được thừa hưởng những món tiền khổng lồ. Ai nấy đều vui mừng, 1 niềm vui sướng thầm kín: người ta tưng bừng, vui vẻ đi đưa giấy cáo phó, gọi phường kèn, thuê xe đám ma,… . Đồng tiền đã khiến mất đi nghĩa tình, khiến tha hóa con người. Cảnh cuối lúc hạ huyệt cụ cố tổ, ông Phán mọc sừng đã lén lút đưa cho Xuân Tóc Đỏ tờ 5 đồng gấp khiến tư và cũng thực nhanh nhẹn, Xuân nắm chặt để ko ai trông thấy. 1 thương vụ công khai mà bí mật diễn ra vô cùng nhanh chóng vạch trần bộ mặt xấu xa của hiện thực xã hội đương thời.

Ko chỉ vậy, hiện thực được Vũ Trọng Phụng phản ánh trong tác phẩm còn là hiện thực của những con người băng hoại, tha hóa về đạo đức, đấy là những kẻ lố lăng, kệch cỡm. Dòng chết của 1 người ko hề làm cho họ cảm thương, xót xa hơn nữa đây lại là chiếc chết của 1 người trong gia đình, người ông, người cha của họ. Họ chỉ thấy sung sướng, vui vẽ cực điểm, niềm vui chung hòa sở hữu niềm vui riêng của từng cá nhân. Niềm vui chung đấy là chiếc chúc thư kia sẽ vào thời kì thực hành chứ ko còn là lí thuyết viển vông nữa. Và niềm vui chung của từng thành viên lại càng biểu hiện rõ hơn sự bất nhân, đạo đức tha hóa của họ. Trước tiên bắt buộc nhắc tới là cụ cố Hồng, dù new bên cạnh 5 mươi tuổi nhưng luôn muốn những người xung quanh gọi là cụ cố, lúc bố chết, cụ cố Hồng nằm mơ màng nghĩ tới khoảnh khắc mặc áo xô gai, chống gậy lụ khụ và để cho thiên hạ bắt buộc khen rằng con chết lớn đã già thế kia kìa. Là con đẻ, bố chết nhưng ko 1 phút xúc động, 1 chút xót thương chỉ nghĩ tới sự khoa trương cho bản thân. Ông Văn Minh thì sung sướng vì sắp được chia gia tài, vừa băn khoăn khó xử trước 2 chiếc tội bé, 1 chiếc ơn tocủa Xuân Tóc Đỏ, khuôn mặt đăm chiêu thành ra siêu hợp sở hữu khuôn mặt nhà có đám tang. Vợ chồng bà Văn Minh và ông thì vui vẽ bởi đây chính là thời cơ giúp họ lăng xê những bộ đồ tân thời nhất, mốt nhất của tiệm might Âu hóa, đây chính là thời cơ khiến ăn lớn. Kẻ vô sỉ, thiếu nhân bí quyết tiếp theo chính là ông Phán mọc sừng. Bị vợ cắm sừng nhưng hắn ta ko lấy khiến ê chề, nhục nhã, ngược lại cảm thấy sung sướng lúc nghe cụ Hồng nói sẽ chia con gái và rể thêm 1 vài nghìn đồng coi đấy là tiền bồi hoàn danh dự, chính ông ta cũng ko ngờ giá trị đôi sừng hươu vô hình trên đầu ông ta mà lại lớn tới như thế . Có cô Tuyết đây là thời cơ để mặc những bộ đồ ngây thơ, nửa kín nửa hở, và trưng diện bộ mặt buồn lãng mạn siêu đúng mốt. Cô buồn vì gia đình có việc mà sao mãi người tình vẫn chưa tới. Niềm vui vẽ của cậu Tú Tân là được dùng chiếc máy ảnh mà bấy nhiều ngày nay ko có thời cơ dùng tới. Cậu cứ điên hết cả lên, trong ngày hạ huyệt, cậu chỉnh người này, nắn người kia sao cho có những bức hình bi thương đẹp đẽ nhất. Cả gia đình văn minh đấy bối rối trong nỗi niềm siêu riêng nhưng đấy là chiếc bối rối trong bí quyết diễn khiến sao cho thực đạt, thực chuẩn, chiếc bối rối của sự băng hoại, phi đạo đức.

Xem Thêm  Lời bài hát Anh đánh rơi người yêu này

Phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo – Mẫu 2

Banlzac đã từng nói “Nhà văn là thư kí trung thành của thời đại”. Đúng vậy 1 nhà văn chân chính bắt buộc phán ảnh được hiện thực xã hội trong tác phẩm của mình và bày tỏ 1 thái độ căm ghét, phê phán sâu sắc. Vũ Trọng Phụng là 1 trong những nhà văn như vậy sở hữu tuyên ngôn văn học nức tiếng: “Những ông muốn cuốn tiểu thuyết cứ là tiểu thuyết. Tôi và những nhà văn có cùng chí hướng như tôi, muốn tiểu thuyết là thực sự tại đời”. Tuyên ngôn đấy đã khiến nên thành công của “Số đỏ”_cuốn tiểu thuyết viết về xã hội Việt Nam nửa đầu thế kỉ XX sở hữu những thói hư tật xấu, sở hữu biết bao trò lố lăng. Tiêu biểu nhất là đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia” có giá trị hiện thực sâu sắc 1 mặt tái tạo, 1 mặt tố cáo xã hội và ghi lại dấu ấn cá nhân của tác giả.

Vậy giá trị hiện thực là gì? Đấy chính là những sự việc, con người diễn ra trong cuộc sống mà tác giả chứng kiến và được tái tạo lại bởi những chi tiết, khía cạnh và những hình tượng nhân vật trong tác phẩm. Tác phẩm văn học có giá trị hiện thực sẽ có sức công phá trước thử thách của thời kì và sống mãi trong lòng độc giả.

Đầu những 5 bố mươi của thế kỉ XX thực dân Pháp thi hành nhiều chính sách cai trị nước ta trên đa số những lĩnh vực trong đấy có văn hóa xã hội sở hữu phong trào Âu hóa lừa bịp, trắng trợn. Tác phẩm được ra đời 5 1936 tromg những 5 đầu của Mặt trận dân chủ Đông Dương sở hữu khí thế sục sôi và chế độ kiểm thông qua sách báo của chính quyền thực dân tạm thời bị bác bỏ bỏ tạo điều kiện tiện lợi cho những nhà văn dùng ngòi bút của mình để vạch trần bản chất “khai hóa” giả dối của quân Pháp và lên án những con người Việt Nam mê muội chạy theo những giá trị hư ảo khiến mất đi cổ xưa phải chăng đẹp của dân tộc.

Đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia” trong tiểu thuyết “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng mang trong mình giá trị hiện thực sâu sắc. Chuyện nhắc về đám tang xa hoa của người thân giàu nhiều của nhiều tiền nhưng lại cạn kiệt tình thương yêu đồng loại. Vũ Trọng Phụng đã dùng ngòi bút trào phúng sắc sảo để tái tạo bức tranh xã hội lúc bấy giờ. Gia đình của cụ cố Hồng sở hữu những biểu lộ của mọi người trong đám tang cụ cố Tổ là 1 xã hội lố lăng thu bé.

Trước tiên đấy là 1 xã hội của những con người thiếu tình thương yêu. Đa số đám con cháu trong gia đình cụ cố Hồng từ người già cho tới người trẻ ai ai cũng mong tới chiếc ngày cụ Tổ tắt thở và lúc thời khắc định mệnh đấy tới họ vô cùng vui vẽ, sung sướng bởi đấy là thời cơ để từng người có thể thỏa mãn sở thích, mong muốn của mình. Cụ cố Hồng trong lúc tang gia bối rối vẫn ung dung nằm trên gác sở hữu liều thuốc phiện mơ màng nghĩ tới cảnh mình mặc đồ xô gai, vừa ho khạc vừa lụ khụ chống gậy để thiên hạ chỉ trỏ rằng mình đã già, cháu rể Phán mọc sừng vui mừng vì được thêm vài nghìn, Văn Minh sung sướng được chia tài sản, cậu Tú Tân vui vẽ được trổ tài nhiếp ảnh, cô Tuyết và bà Văn Minh mong ngóng trưng diện bộ đồ tang hở grasp…người thân yêu qua đời mà họ ko 1 chút thương tiếc, xót xa. Những người tới tham gia đám tang cũng chẳng có 1 chút lòng xúc động đưa tiễn người quá cố. Từ người trong nhà cho tới những người bên cạnh gia đình đều siêu vui mừng phấn khởi bởi vậy nên new có “Sung sướng của 1 tang gia”_điều bất thường khiến nên tiếng cười trào phúng. Vũ Trọng Phụng đã bóc trần bộ mặt giả dối, trái tim cạn máu thương yêu, đua đòi chạy theo lối sống trưởng giả của những con người mang trong mình tiếng là văn minh, tiên tiến cải bí quyết xã hội.

Hiện thực xã hội lúc bấy giờ là xã hội của đồng tiền, danh vọng. Dòng chết của cụ Tổ làm cho cháu nội đích tôn là Văn Minh sung sướng bởi “chiếc chúc thư kia sẽ vào thời kì thực hành, chứ ko còn là lí thuyết viển vông nữa”. Hắn ta chỉ đau đáu mong chia tài sản mà cụ cố Tổ để lại lúc nhắm mắt xuôi tay. Đám tang đấy là thời cơ hiếm có để cụ cố Hồng_con trai nhớn cụ Tổ được dịp khoe mẽ sự giàu có của gia đình sở hữu thiên hạ. Đám tang được tổ chức lớn như đám hội có toàn bộ kiệu bát cống, lợn quay đi lọng, lốc bốc xoản, bú-dích, vòng hoa, bố trăm câu đối, vài bố trăm người đi đưa. 1 đám ma theo cả lối Ta, Tây, Tàu đủ cả. Nhà văn bình tâm nhận xét “1 đám ma lớn tát có thể khiến cho người chết nằm trong diện quan tài cũng bắt buộc mỉm cười sung sướng, ví dụ ko gật gù chiếc đầu…”.Giá trị vật chất và những hư ảo đồng tiền mang trong mình lại làm cho con người ta khô cạn đạo đức khiến người.

Ngòi bút trào phúc sắc sảo của Vũ Trọng Phụng đã lên án tố cáo vạch trần bộ mặt xấu xa của tầng lớp tư sản thành thị chỉ chạy theo đồng tiền và danh vọng hão huyền mà đánh mất đi tình yêu thương, xem nhẹ đạo đức, chà đạp lên tình cảm gia đình thiêng liêng đáng trân trọng. Những con người đấy là những kẻ tai lớn mặt lớn, những người mang trong mình tiếng văn minh có tiền có quyền có thế trong xã hội mà lại bất nhân bất nghĩa sở hữu người thân yêu. Ống kính của nhà văn thực tinh tế lia thực chậm, quay cận cảnh từng chân tơ kẽ tóc, soi thấu ruột gan tâm can từng nhân vật, lột trần mặt nạ giả dối cho thấy thái độ căm ghét, đả kích, châm biếm sâu cay của nhà văn dành cho những xã hội đấy.

“Văn học là sự phản ánh hiện thực, nhiệm vụ của văn học là phẩn ánh hiện, vinh dự lớn lao nhất của nhà văn là phản ánh cho được đời sống chiến đấu và chế tạo của nhân dân”. Đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia” sở hữu giá trị hiện thực sâu sắc đã để lại ấn tượng trong lòng độc giả, biểu hiện nhân tài trào phúng và nhân bí quyết của 1 nhà văn chân chính phản ánh được hiện thực xã hội và đời sống trong tác phẩm.

Phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo – Mẫu 3

Số đỏ là tiểu thuyết hiện thực phê phán đặc sắc, đấy là 1 “cuốn sách gớm ghê”, giá trị của Số đỏ có thể “khiến vinh dự cho mọi nền văn học có nó”. Thông qua việc xây dựng vấn đề trào phúng, nhân vật trào phúng điển hình, Vũ Trọng Phụng ko chỉ thành công lúc bóc trần bộ mặt giả tạo, xấu xa của xã hội tư sản thành thị, lên án những con người tự động xưng trí thức nhưng lại mang trong mình bộ dạng giả tạo, lố lăng tới vô tình. Có thể nói giá trị của “Số đỏ” trước hết biểu hiện qua giá tị hiện thực và giá trị tố cáo sâu sắc.

“Sung sướng của 1 tang gia” là đoạn trích thuộc chương XV của tiểu thuyết Số đỏ nói về đám ma của cụ cố Tổ và thái độ của những thành viên trong gia đình. Qua hình ảnh đám tang đầy lạ lùng, khác người này, tác giả Vũ Trọng Phụng đã lên án xã hội thực dân nửa phong kiến lố lăng, đồi bại, cũng chính chiếc đen tối của xã hội đã khiến mai 1 đi những giá trị phải chăng đẹp của đạo đức. Ko chỉ hướng ngòi bút tới chiếc rộng lớn của xã hội mà tác giả còn hướng ngòi bút quản lý vào những đối tượng thuộc tầng lớp tư sản thành thị sở hữu những chiếc lố lăng, giả dối đáng khinh.

Thông qua việc xây dựng vấn đề trào phúng đặc sắc, sâu cay, Vũ Trọng Phụng đã bóc trần bộ mặt giả nhân giả nghĩa của tầng lớp trưởng giả, trí thức rởm học đòi lối sống văn minh, chạy theo đồng tiền mà đánh mất đi cả những giá trị đạo đức, trở nên những con người vô tình, đáng khinh. Vũ Trọng Phụng quản lý phê phán những kẻ tự động xưng trí thức, trưởng giả thuộc tầng lớp thượng lưu manh bên bên cạnh cái mặt nạ của sự sang trọng, tử tế nhưng thực chất chỉ là những thứ cặn bã, quái thai của xã hội. Đấy là cố Hồng – người đứng đầu gia đình đại tư sản nhưng lại ham hư vinh tới mức giả dối, đấy là Văn Minh vì đồng tiền mà đánh mất đi giá trị của tình thân hay Phán Mọc Sừng lợi dụng đám ma để tìm trác, dùng danh dự của bản thân để đổi chác danh lợi.

Vũ Trọng Phụng còn tố cáo lối sống vô nghĩa, ko lành mạnh của đám thanh thiếu niên trong xã hội đương thời. Đám ma là ko gian cần sự nghiêm túc, trang nghiêm nhưng đám thanh niên trai gái lại biến thành chiếc “chợ” để hội họp, chim chuột nhau, là nơi để trò chuyện bôi xấu, bình phẩm về phụ nữ.

Qua đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia”tác giả Vũ Trọng Phụng đã phê phán, châm biếm đầy sâu cay lối sống bất nhân, bất nghĩa, xã hội chạy theo đồng tiền mà chà đạp lên những giá trị đạo đức phải chăng đẹp. Tác giả đã hướng ống kính tới đám ma nửa ta nửa tây đầy lố lăng sở hữu kèn Tây, kèn ta, nhìn từ xa có vẻ hoàng tráng, lengthy trạng nhưng thực chất chỉ là sự phô trương ko cần thiết, biểu hiện sự thiếu hiểu biết của những kẻ giả dối, rởm đời.

Xem Thêm  Cách chia sẻ máy in trên Home windows 10

Bằng nghệ thuật trào phúng sắc sảo, tác giả Vũ Trọng Phụng đã lột trần tính chất bịp bợm, giả nhân giả nghĩa của tầng lớp thượng lưu đại tư sản. Đám ma hoành tráng của đại gia đình đại tư sản nhưng lại phô bày được bản chất đại bất hiếu của những con người tự động xưng trí thức danh giá.

Số đỏ là bức tranh thu bé của xã hội thực dân nửa phong kiến đương thời của Việt Nam. Qua từng hành động, suy nghĩ của nhân vật trào phúng trong tác phẩm, tác giả Vũ Trọng Phụng đã phơi bày tới tận cùng chiếc xấu xa của xã hội, khiến nổi bật lên những chiếc bi hài làm người đọc cười ra nước mắt.

Phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo – Mẫu 4

Từng 1 tác phẩm đều đúc kết lên những giá trị thẩm mỹ cũng như giá trị hiện thực trong tác phẩm đấy và đoạn trích Sung sướng của 1 tang gia là 1 tác phẩm như thế, Vũ trọng Phụng ko chỉ biểu hiện sâu sắc giá trị hiện thực thông qua những nhân vật trong tác phẩm, mà nó còn mang trong mình ý nghĩa tố cáo 1 xã hội thối nát. Tác phẩm đã để lại cho người đọc những tiếng cười sâu cay, bởi nghệ thuật trào phúng được biểu hiện trong tác phẩm vô cùng sâu sắc, giá trị của nó đem lại cho người đọc ko chỉ là thấy được 1 xã hội bị bần cùng hóa, lúc con người tham lam vô độ, sống ko có văn hóa và đạo đức.

Những chi tiết đặc sắc được tác giả biểu hiện trong tác phẩm cũng phần nào phản ánh sâu sắc của xã hội lúc bấy giờ, con người sống trong xã hội phần ruỗng, thoái hóa cả về đạo đức và văn hóa. Giá trị hiện thực mà tác phẩm biểu hiện đấy là nêu lên những nhân vật, những câu chuyện có thực của xã hội lúc bấy giờ. Những con người tham lam vô độ, họ bỊ bần cùng hóa về mặt đạo đức, bị đồng tiền khiến mờ mắt, họ bị lu mờ về mặt đạo đức. Trong cảnh đám tang mà bản chất của họ được bộc lộ rõ nét bởi những chi tiết siêu đặc biệt, lúc cảnh đưa tiễn đám ma cụ cố Tổ, đa số con cháu của cụ tố khiến trò để che mắt đi thiên hạ, thế nhưng nó lại là 1 bí quyết để người đọc thấy được những bản chất xấu xa của họ. Họ bì bần cùng ko chỉ về lối sống mà còn trong bí quyết ứng xử sở hữu những người đã mất. Đám tang trở nên nơi để cho họ diễn trò. Bản chất của con người trong tác phẩm này là tham lam họ chỉ vì muốn dành lấy số tiền để lại của cụ Tổ mà mong ngóng cụ mất đi từ siêu nhiều ngày. Nay được thời cơ Xuân tóc đỏ gây ra chiếc chết của cụ, đa số bọn chúng đều vui mừng da diết, coi Xuân Tóc đỏ là người đem lại vui vẽ cho mọi người.

Hiện thực của xã hội lúc bấy giờ là mất đi trật tự động tôn ti, xã hội bị đảo lộn bởi những con người tham lam, bỉ ổi, họ bì bần cùng hóa về mặt đạo đức và trong bí quyết sống. Ví như cụ cố Hồng thì dở thói đạo đức giả ra để diễn trò che mắt thiên hạ, sở hữu bộ dạng lụ khụ, chống gậy, khóc lóc, để giả khiến người con hiếu thảo trước mắt thiên hạ. Hành động này đang bị chê trách bởi thói đạo đức giả của chúng. Trong tác phẩm còn siêu nhiều những nhân vật khác cũng được Vũ Trọng Phụng miêu tả siêu hiện thực, chi tiết để biểu hiện 1 xã hội đang bị suy tàn, lúc xuất hiện những con người này, tồn tại trong xã hội. Hình ảnh đấy đã phản ánh sâu sắc nhất những con người sống trong 1 xã hội phần ruỗng, tại đấy có những thói hư tật xấu, hành động vô đạo đức. Tác giả ko chỉ miêu tả sâu sắc hành động và bí quyết ăn mặc của con cháu nhà cụ Tổ mà ông còn miêu tả cả những đoàn người đi tham dự đưa tiễn đám ma, đa số những hình ảnh đấy đều khắc họa sâu sắc giá trị hiện thực của xã hội lúc bấy giờ.

Những con người đấy đều đại diện cho những con người có thói hư tật xấu trong xã hội, họ bị xã hội phê phán, đè bẹp, cũng như bị phản ánh sâu sắc.Hình ảnh trong tác phẩm cũng đã khắc họa thực sâu sắc những con người tham lam lúc sống trong xã hội đấy. Có nghệ thuật trào phúng sâu sắc, Vũ Trọng Phụng đã miêu tả và khắc họa thành công những nhân vật đại diện cho sự phần ruỗng, thối nát, để từ đấy khiến nổi bật lên giá trị tố cáo trong tác phẩm. 1 xã hội chỉ có xuất hiện những con người vô văn hóa, đạo đức bị suy tàn, con người thoái hóa về đạo đức và lối sống.

Phê phán thói đạo đức giả. Ko chỉ khắc họa những hành động và bí quyết hành xử của những nhân vật mà tác giả còn miêu tả hình ảnh cô Tuyết ngây thơ, mặc dầu đi đám tang nhưng lại diện trên mình bộ quần áo hở, grasp, thói đạo đức giả biểu hiện ngay trong cảnh tỏ ra ngây thơ, trong sáng. Còn tiếp tới bà văn Minh, xốn xang để mặc bộ quần áo new tân thời. đa số những hành động đấy biểu hiện sự lố bịch, lố lăng trong bí quyết sống cũng như bí quyết ứng xử của mọi người đối sở hữu 1 đám tang buồn thương. Ko chỉ ngừng lại tại giá trị phản ánh hiện thực, mà tác giả còn tố cáo sâu sắc những hình ảnh sinh động, hấp dẫn trong tác phẩm, tố cáo những thành phần tham lam, vô độ, thói quen, xấu xa, phần ruỗng của những thành phần tận cùng của xã hội lúc bấy giờ.

Có nhân tài nghệ thuật và phong bí quyết sáng tác chuyên nghiệp, tác giả đã để lại cho người đọc những tiếng cười thâm cay, sâu lắng, nó ko chỉ tố cáo thế lực cầm quyền, mà còn phê phán, tố cáo những con người tham lam, 1 xã hội phần ruỗng ko có 1 tôn ti trật tự động sống.

Phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo – Mẫu 5

Tiểu thuyết Số đỏ của nhà văn Vũ Trọng Phụng là 1 tác phẩm được coi là 1 trong những kiệt tác của nền văn xuôi Việt Nam tiên tiến, là tác phẩm tiêu biểu và nổi bật nhất trong nền văn học trào phúng. Nói về Số đỏ nhà văn Nguyễn Khải đã có 1 lời khen siêu hay, siêu trân trọng rằng “Đây là 1 cuốn sách gớm ghê có khiến vinh dự cho bất kỳ 1 nền văn học nào”. 1 trong những trích đoạn ấn tượng nhất bắt buộc nhắc tới trích đoạn Sung sướng của 1 tang gia, mà tại nơi đấy người ta đã thấy những bộ mặt con người, những giá trị văn hóa bị bóp méo 1 bí quyết tồi tệ, trở nên vặn vẹo sở hữu những trò hết sức lố lăng, đồi bại của 1 xã hội hỗn tạp. Từ đấy khiến nổi bật nên những giá trị hiện thực và giá trị tố cáo sâu sắc của 1 ngòi bút trào phúng, 1 giọng văn hóm hỉnh mang trong mình tên Vũ Trọng Phụng.

Vũ Trọng Phụng (1912-1939), mất sớm vì bệnh ho lao do cuộc đời quá lao lực vất vả, thế nhưng số lượng tác phẩm có giá trị cho đời mà ông để lại trong vòng sắp chục 5 sáng tác đấy lại ko khỏi làm người khác bắt buộc nể phục. Sinh ra và lớn lên giữa lòng Hà Nội, thế nên đề tài phản ánh, trào phúng của ông chính là chiếc xã hội thượng lưu thối nát tại thành, thứ mà ông đã bao lần mắt thấy, tai nghe 1 bí quyết trần trụi. Sáng kiến mới chủ yếu trong văn chương của Vũ Trọng Phụng là ý tưởng phê phán, đả kích sâu cay. 1 số tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của ông bắt buộc nhắc tới như những phóng sự: Cạm bẫy (1933), Kỹ nghệ lấy Tây (1939),… những tiểu thuyết: Giông tố, Số đỏ, Vỡ đê (1936), Lấy nhau vì tình (1937),…

Số đỏ ra đời 5 1936, đoạn trích Sung sướng của 1 tang gia nằm tại chương thứ XV của tác phẩm, nhắc về đám tang “thượng lưu” của gia đình nhà ông cố Hồng, sau khoản thời gian Xuân tóc đỏ vô tình gây ra chiếc chết của cụ cố.

Giá trị hiện thực hành lên trước hết là ngay tại nhan đề “Sung sướng của 1 tang gia”, sự mâu thuẫn kỳ lạ đấy đã mở ra nội dung của toàn bộ đoạn trích, đấy là chiếc hiện thực phũ phàng, thối nát của xã hội thượng lưu sở hữu những con người mang trong mình trên mình chiếc vỏ bọc bóng bẩy nhưng thực chất lại có 1 nhân bí quyết xấu xí và tệ hại. 1 đám tang nhưng lại đem tới vui vẽ cho bao nhiêu con người, bởi những chiếc lợi ích riêng mà chính bản thân họ đạt được, chiếc chết của ông cụ cố trở nên niềm vui sướng, mãn nguyện của cả nhà ông cố Hồng. Nó hiện thực tại chỗ “Cha hôm sau ông cụ già chết thực”, hóa ra người ta lại mong đợi chiếc chết của ông cụ cố tới thế, chỉ sợ rằng ông già ko chết thực, nên new có câu văn có phần thấp thỏm và kết bằng 1 điệu bộ nhẹ nhõm “chết thực” như thế. Cả gia đình đấy đã nhao lên, rối rít ra chiều lo lắng thế nhưng thực chất là đang mở cờ trong bụng mà từng người 1 bí quyết để biểu hiện ra chiếc lòng “lo lắng” của mình bằng việc gọi hết thầy này ông nọ cho đúng sở hữu chiếc lý thuyết “nhiều thầy thối ma”. Và càng mâu thuẫn 1 bí quyết hài hước tại chỗ kẻ thủ phạm khiến ông già chết lại bỗng nhiên trở nên người ban ơn, “danh dự của Xuân lại càng lớn thêm”, bởi nó ko chịu ra tay chữa vì giận nên đã “quên mất lương tâm nhà nghề”, người ta đã tự động bào chữa cho tên Xuân như thế.

Người ta càng thêm ngỡ ngàng hơn sở hữu hiện thực tha hóa nhân bí quyết của con người tới sự vô cảm của 1 gia đình thượng lưu rằng “Dòng chết kia đã khiến cho nhiều người sung sướng nhiều”. Họ sung sướng bởi những thứ mà họ được nhận và có thể được nhận sau khoản thời gian ông cụ cố chết chẳng có ai trong chiếc gia đình thượng lưu đấy thấy có chút nào đau xót. Có 1 sự thực rằng đồng tiền và lợi ích đã vượt lên trên đa số những giá trị đạo đức, lúc ông Phán con rể ông cố Hồng đã mặc nhiên vứt bỏ đa số lòng tự động trọng, liêm sỉ lúc ko ngờ rằng “cặp sừng hươu vô hình trên đầu ông ta” đáng giá tới vài ngàn đồng. Ông ta đã tức khắc nghĩ ngay tới 1 cuộc giao thương new sở hữu Xuân tóc đỏ, chứ chẳng thèm đoái hoài tới chiếc chết của kẻ xấu số là ông cố tổ. Ông ta cũng lộ chiếc bản chất giả tạo lúc khóc lóc trong lúc hạ huyệt cốt chỉ để thiên hạ nhìn vào mà “để ý tới ông cháu rể quý hóa”. Còn bản thân Xuân tóc đỏ, vốn dĩ là kẻ hạ lưu, hắn tự động nhận thế, cũng chẳng còn sợ hãi bởi sự vô tình khiến chết người của mình, mà vẫn ngang nhiên “dũng cảm” đi đưa ma, ngang nhiên nhận 5 đồng bạc gấp tư mà ông Phán dúi cho nó sở hữu vẻ mặt bình tĩnh. Còn Văn Minh, phận là cháu nhưng ông ta cũng chỉ băn khoăn “thế là từ nay trở đi, chiếc chúc thư kia sẽ vào thời kỳ thực hành chứ ko còn là lý thuyết viển vông nữa”. Riêng ông cố Hồng lại thầm vui sướng bởi chiếc viễn cảnh bản thân “mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc vừa khóc mếu…” cốt chỉ để được vài lời khen ngợi chỉ trỏ của thiên hạ, cho thỏa nỗi lòng ham hư vinh của ông ta. Và hơn thế nữa, từ nay trở đi ông đã chính thức trở nên người khiến chủ gia đình, có thực quyền, chiếc câu “Biết rồi, khổ nhiều, nói mãi” được lặp lại tới 1782 lần đã chứng minh chiếc hiện thực đáng buồn đấy. Người ta cũng thấy chiếc hiện thực về bộ mặt ích kỷ, ham hư vinh của 1 loạt những con người, ví như cụ bà thì thầm tâm đắc về 1 đám ma danh giá của 1 gia đình thượng lưu. Bà Văn Minh lại sốt ruột vì mãi ko được mặc “những đồ xô gai tân thời”, cậu Tú Tân thì cứ mãi “điên người lên vì sẵn sàng mấy chiếc máy ảnh mà vẫn chưa được dùng tới”. Chỉ riêng cô Tuyết buồn, nhưng ngặt nỗi chiếc buồn của cô Tuyết chẳng bắt buộc vì ông nội mình chết, mà buồn vì mãi chẳng thấy bóng tình lang là Xuân tới. Dòng bản chất lẳng lơ, dâm đãng của cô con gái thứ bố nhà này đã thôi thúc cô mặc bộ áo voan có tên “Ngây thơ” nhưng “trông như hở cả nách và nửa vú” trong đám tang ông mình, cốt để chứng minh cho “cả thiên hạ biết rằng mình chưa đánh mất cả chữ trinh”, lố bịch và đồi bại tới thế là cùng.

Xem Thêm  Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận về tình yêu làng của ông 2 trong truyện Làng 4 Dàn ý & 13 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất (Sơ đồ tư duy)

Quanh đó bức tranh hiện thực về 1 gia đình thượng lưu thì đoạn trích cũng là hiện thực về 1 bức tranh xã hội thượng lưu nhiều những trò lố bịch, con người đã trở nên tha hóa về đạo đức, sống vô cảm và ích kỷ. Đám bạn thân của ông cụ cố Hồng dường như đi để khoe những huy chương treo đầy trên ngực áo, thấy cảm động lúc ngó thấy làn da trắng thập thò sau làn áo voan của cô Tuyết, họ lộ ra chiếc bản chất ham hư vinh cùng sở hữu chiếc đạo đức bại hoại dâm đãng ngay trước vong linh của ông bạn thân xấu số. Rồi 2 viên cảnh sát Min Đơ và Minh Toa thì vỡ òa trong sung sướng bởi cuối cùng cũng có công ăn việc khiến. Cả 1 sư cụ pháp danh Nâng cao Phú thì “sung sướng và vênh váo ngồi trên 1 cái xe”, tới đây người ta đã ko còn dám tin, ko còn lời nào để diễn tả về 1 xã hội mà những giá trị văn hóa, đạo đức đã bị đảo lộn hết cả. Dòng xã hội bát nháo, loạn xạ đấy càng hiện lên 1 bí quyết chân thực và sâu sắc tại trong đám đưa tang, thực ko thể tưởng tượng được chiếc sự lố bịch và lộn xộn tới cực điểm của 1 đám ma mang trong mình trong mình cả bố phong bí quyết Tây, Tàu, Ta chồng chéo lên nhau. 1 đám ma mà tiếng máy ảnh tách tách như phường hội chợ, 1 đám ma mà người xem lại chỉ chú ý vào mấy kiểu quần áo đưa tang thời thượng, còn người đi đưa thì mải mê buôn chuyện lông gà, vỏ tỏi sở hữu nhau 1 bí quyết “nghiêm chỉnh”, họ “chim nhau”, “cười tình sở hữu nhau”, rồi cả ghen tuông sở hữu nhau, chứ chẳng ai lưu ý hay thương xót đớn đau gì tới kẻ nằm trong diện quan tài kia. Thậm chí người ta vô văn hóa, vô đạo đức tới mức nhảy cả lên mộ, lên mộ người chết để chụp ảnh, cậu tú Tân thì mải mê bắt bẻ từng người “chống gậy, gục đầu, cong lưng, lau mắt,…” cho đúng kiểu để cậu “chụp ảnh kỉ niệm lúc hạ huyệt”.

Từ những hiện thực xã hội phũ phàng và đau xót đấy Vũ Trọng Phụng đã tố cáo sự vô nhân tính, vô đạo đức của những kẻ mang trong mình danh “thượng lưu”, những kẻ đã đánh mất nhân bí quyết, lương tâm của bản thân trước ma lực của đồng tiền và quyền lực. Đồng thời châm biếm, trào phúng 1 bí quyết homosexual gắt và mạnh mẽ chiếc xã hội thượng lưu, tự động nhận mình là văn minh, nhưng điều cốt yếu nhất là tình người lại ko có, thay đổi vào đấy là sự tha hóa, đi xuống cả về nhân bí quyết, lẫn văn hóa sở hữu thói ham hư vinh, ích kỷ, dâm đãng. Tố cáo cả 1 xã hội lố lăng, đồi bại, sự lộn xộn trong trật tự động sở hữu sự tiếp thu văn hóa 1 bí quyết tràn lan, bậy bạ, dẫn tới những trò lố bịch, mà kẻ trong cuộc lại cứ u mê tưởng là văn minh, đúng mốt.

Sung sướng của 1 tang gia, tuy chỉ là 1 phần trích siêu bé nằm trong diện tiểu thuyết Số đỏ thế nhưng bằng ngòi bút trào phúng, nghệ thuật châm biếm sâu cay thông qua những mâu thuẫn nực cười từ 1 đám tang của 1 gia đình thượng lưu, Vũ Trọng Phụng đã vẽ nên 1 bức tranh hiện thực đau xót, phũ phàng về thực trạng xã hội tại thành thị Việt Nam giai đoạn trước bí quyết mạng. Đồng thời lên án, tố cáo chiếc xã hội thối nát, đồi bại đấy đã khiến tha hóa nhân bí quyết và đạo đức con người, bào mòn đi lương tâm và tình yêu thương, đổi lại bằng những thói hám của, ham hư vinh, dâm đãng, vô cảm sở hữu cuộc sống.

Phân tách giá trị hiện thực và giá trị tố cáo – Mẫu 6

Balzac đã từng nói “Nhà văn là thư kí trung thành của thời đại”. Đúng vậy 1 nhà văn chân chính bắt buộc phản ảnh được hiện thực xã hội trong tác phẩm của mình và bày tỏ 1 thái độ căm ghét, phê phán sâu sắc. Vũ Trọng Phụng là 1 trong những nhà văn như vậy sở hữu tuyên ngôn văn học nức tiếng: “Những ông muốn cuốn tiểu thuyết cứ là tiểu thuyết. Tôi và những nhà văn có cùng chí hướng như tôi, muốn tiểu thuyết là thực sự tại đời”. Tuyên ngôn đấy đã khiến nên thành công của “Số đỏ”cuốn tiểu thuyết viết về xã hội Việt Nam nửa đầu thế kỉ XX sở hữu những thói hư tật xấu, sở hữu biết bao trò lố lăng. Tiêu biểu nhất là đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia” có giá trị hiện thực sâu sắc 1 mặt tái tạo, 1 mặt tố cáo xã hội và ghi lại dấu ấn cá nhân của tác giả.

Vậy giá trị hiện thực là gì? Đấy chính là những sự việc, con người diễn ra trong cuộc sống mà tác giả chứng kiến và được tái tạo lại bởi những chi tiết, khía cạnh và những hình tượng nhân vật trong tác phẩm. Tác phẩm văn học có giá trị hiện thực sẽ có sức công phá trước thử thách của thời kì và sống mãi trong lòng độc giả.

Đầu những 5 bố mươi của thế kỉ XX thực dân Pháp thi hành nhiều chính sách cai trị nước ta trên đa số những lĩnh vực trong đấy có văn hóa xã hội sở hữu phong trào Âu hóa lừa bịp, trắng trợn. Tác phẩm được ra đời 5 1936 trong những 5 đầu của Mặt trận dân chủ Đông Dương sở hữu khí thế sục sôi và chế độ kiểm thông qua sách báo của chính quyền thực dân tạm thời bị bác bỏ bỏ tạo điều kiện tiện lợi cho những nhà văn dùng ngòi bút của mình để vạch trần bản chất “khai hóa” giả dối của quân Pháp và lên án những con người Việt Nam mê muội chạy theo những giá trị hư ảo khiến mất đi cổ xưa phải chăng đẹp của dân tộc.

Đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia” trong tiểu thuyết “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng mang trong mình giá trị hiện thực sâu sắc. Chuyện nhắc về đám tang xa hoa của người thân giàu nhiều của nhiều tiền nhưng lại cạn kiệt tình thương yêu đồng loại. Vũ Trọng Phụng đã dùng ngòi bút trào phúng sắc sảo để tái tạo bức tranh xã hội lúc bấy giờ. Gia đình của cụ cố Hồng sở hữu những biểu lộ của mọi người trong đám tang cụ cố Tổ là 1 xã hội lố lăng thu bé.

Trước tiên đấy là 1 xã hội của những con người thiếu tình thương yêu. Đa số đám con cháu trong gia đình cụ cố Hồng từ người già cho tới người trẻ ai ai cũng mong tới chiếc ngày cụ Tổ tắt thở và lúc thời khắc định mệnh đấy tới họ vô cùng vui vẽ, sung sướng bởi đấy là thời cơ để từng người có thể thỏa mãn sở thích, mong muốn của mình. Cụ cố Hồng trong lúc tang gia bối rối vẫn ung dung nằm trên gác sở hữu liều thuốc phiện mơ màng nghĩ tới cảnh mình mặc đồ xô gai, vừa ho khạc vừa lụ khụ chống gậy để thiên hạ chỉ trỏ rằng mình đã già, cháu rể Phán mọc sừng vui mừng vì được thêm vài nghìn, Văn Minh sung sướng được chia tài sản, cậu Tú Tân vui vẽ được trổ tài nhiếp ảnh, cô Tuyết và bà Văn Minh mong ngóng trưng diện bộ đồ tang hở grasp…người thân yêu qua đời mà họ ko 1 chút thương tiếc, xót xa.

Những người tới tham gia đám tang cũng chẳng có 1 chút lòng xúc động đưa tiễn người quá cố. Từ người trong nhà cho tới những người bên cạnh gia đình đều siêu vui mừng phấn khởi bởi vậy nên new có “Sung sướng của 1 tang gia”điều bất thường khiến nên tiếng cười trào phúng. Vũ Trọng Phụng đã bóc trần bộ mặt giả dối, trái tim cạn máu thương yêu, đua đòi chạy theo lối sống trưởng giả của những con người mang trong mình tiếng là văn minh, tiên tiến cải bí quyết xã hội.

Hiện thực xã hội lúc bấy giờ là xã hội của đồng tiền, danh vọng. Dòng chết của cụ Tổ làm cho cháu nội đích tôn là Văn Minh sung sướng bởi “chiếc chúc thư kia sẽ vào thời kì thực hành, chứ ko còn là lí thuyết viển vông nữa”. Hắn ta chỉ đau đáu mong chia tài sản mà cụ cố Tổ để lại lúc nhắm mắt xuôi tay. Đám tang đấy là thời cơ hiếm có để cụ cố Hồng Con trai nhớn cụ Tổ được dịp khoe mẽ sự giàu có của gia đình sở hữu thiên hạ. Đám tang được tổ chức lớn như đám hội có toàn bộ kiệu bát cống, lợn quay đi lọng, lốc bốc xoảng, bú-dích, vòng hoa, bố trăm câu đối, vài bố trăm người đi đưa. 1 đám ma theo cả lối Ta, Tây, Tàu đủ cả. Nhà văn bình tâm nhận xét “1 đám ma lớn tát có thể khiến cho người chết nằm trong diện quan tài cũng bắt buộc mỉm cười sung sướng, ví dụ ko gật gù chiếc đầu…”.Giá trị vật chất và những hư ảo đồng tiền mang trong mình lại làm cho con người ta khô cạn đạo đức khiến người.

Ngòi bút trào phúng sắc sảo của Vũ Trọng Phụng đã lên án tố cáo vạch trần bộ mặt xấu xa của tầng lớp tư sản thành thị chỉ chạy theo đồng tiền và danh vọng hão huyền mà đánh mất đi tình yêu thương, xem nhẹ đạo đức, chà đạp lên tình cảm gia đình thiêng liêng đáng trân trọng. Những con người đấy là những kẻ tai lớn mặt lớn, những người mang trong mình tiếng văn minh có tiền có quyền có thế trong xã hội mà lại bất nhân bất nghĩa sở hữu người thân yêu. Ống kính của nhà văn thực tinh tế lia thực chậm, quay cận cảnh từng chân tơ kẽ tóc, soi thấu ruột gan tâm can từng nhân vật, lột trần mặt nạ giả dối cho thấy thái độ căm ghét, đả kích, châm biếm sâu cay của nhà văn dành cho những xã hội đấy.

“Văn học là sự phản ánh hiện thực, nhiệm vụ của văn học là phản ánh hiện, vinh dự lớn lao nhất của nhà văn là phản ánh cho được đời sống chiến đấu và chế tạo của nhân dân”. Đoạn trích “Sung sướng của 1 tang gia” sở hữu giá trị hiện thực sâu sắc đã để lại ấn tượng trong lòng độc giả, biểu hiện nhân tài trào phúng và nhân bí quyết của 1 nhà văn chân chính phản ánh được hiện thực xã hội và đời sống trong tác phẩm.